
30/4 – DÒNG CHẢY TỰ HÀO KHÔNG NGỪNG NGHỈ
Một dấu mốc không thể lãng quên trong dòng chảy lịch sử dân tộc
Ngày 30 tháng 4 năm 1975 – một ngày làm thay đổi vận mệnh đất nước. Đó không chỉ là cái kết cho một cuộc chiến kéo dài suốt 21 năm, mà là khởi đầu của một kỷ nguyên mới: hòa bình, thống nhất, phát triển. Từ thời khắc lịch sử ấy, cả dân tộc Việt Nam bước sang một trang sử mới – khép lại đau thương, hướng đến tương lai.
Hơn bốn thập kỷ trôi qua, ký ức về ngày đại thắng vẫn còn nguyên vẹn trong tâm khảm hàng triệu người Việt. Dù không phải ai cũng từng sống trong thời chiến, nhưng tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường, và tình yêu nước sâu sắc vẫn luôn được truyền lại, như một dòng máu chảy mãi trong lòng dân tộc.
Chiến thắng của trái tim và lòng dân tộc
Chiến thắng 30/4 không đơn thuần là một chiến thắng về quân sự. Đó là chiến thắng của trái tim – của những con người kiên trung, của những gia đình ba thế hệ cùng ra trận, của các bà mẹ tiễn con đi mà không mong ngày trở lại, của những người con đất Việt chưa từng dao động trước gian nguy.
Chúng ta chiến thắng không phải vì vũ khí mạnh hơn, mà vì lòng yêu nước mãnh liệt hơn. Không phải vì ít mất mát hơn, mà vì chúng ta không bao giờ đầu hàng. Dân tộc Việt Nam đã chứng minh với thế giới rằng: một đất nước nhỏ bé vẫn có thể làm nên điều vĩ đại nếu biết đoàn kết, kiên cường và không bao giờ từ bỏ.
Sài Gòn – Thành phố Hồ Chí Minh: Nơi khởi đầu giấc mơ thống nhất
Chiến thắng ngày 30/4 bắt đầu từ Sài Gòn – vùng đất chứng kiến nhiều mất mát nhưng cũng là nơi đầu tiên nở rộ hy vọng. Hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập trưa 30/4 không chỉ là biểu tượng kết thúc chiến tranh, mà còn là biểu tượng của niềm tin vào một tương lai tươi sáng hơn.
Ngày nay, giữa những tòa cao ốc rực sáng và dòng người tấp nập, thành phố Hồ Chí Minh vẫn luôn mang trong mình khí chất hào sảng, tinh thần vượt khó và khát vọng vươn lên. Chính nơi đây – từ đổ nát chiến tranh, đã vươn mình trở thành trung tâm kinh tế, văn hoá – xã hội năng động bậc nhất cả nước.
Giữ gìn quá khứ – Viết tiếp tương lai
Là một người làm truyền thông, tôi luôn tin rằng: quá khứ chỉ thực sự sống mãi khi nó được kể lại bằng cảm xúc, bằng niềm tự hào, và bằng hành động cụ thể của thế hệ hôm nay. Chúng ta có thể không cầm súng, không sống giữa chiến tranh, nhưng hoàn toàn có thể sống trọn vẹn tinh thần 30/4 bằng cách sống tử tế, cống hiến hết mình cho đất nước.
Mỗi một nội dung truyền thông đăng tải trong dịp 30/4 không chỉ là hình ảnh, video hay lời kể – đó là trách nhiệm kể lại một phần lịch sử bằng tất cả sự trân trọng. Đó là lời cảm ơn sâu sắc dành cho những người đã ngã xuống. Và đó cũng là cách truyền cảm hứng để thế hệ mai sau tiếp bước, tự hào là người Việt Nam.
Ngày 30/4 – Không chỉ là hồi tưởng, mà là hành động
Chúng ta không kỷ niệm 30/4 chỉ để nhìn lại. Chúng ta kỷ niệm để tiếp tục khơi dậy khát vọng cống hiến, phát triển và hội nhập. Hôm nay, Việt Nam không chỉ là một đất nước thống nhất, mà còn là một quốc gia đang trỗi dậy mạnh mẽ về kinh tế, văn hoá, giáo dục và vị thế quốc tế.
Hào khí 30/4 vẫn sống mãi trong từng công dân Việt Nam – từ người công nhân ngoài công trường, bác sĩ nơi tuyến đầu, cho đến những người làm truyền thông như tôi – luôn nỗ lực kể chuyện Việt Nam bằng ngôn ngữ của thời đại, nhưng giữ vững hồn cốt của cha ông.
Kết lời
Ngày 30/4 là một bản anh hùng ca không bao giờ phai nhạt. Đó là ngày mà cả dân tộc Việt Nam chứng minh được với thế giới rằng: hòa bình không phải là điều cho không – đó là cái giá của máu, nước mắt và ý chí kiên cường.
Hôm nay, chúng ta sống trong hoà bình – đó là đặc ân, nhưng cũng là trách nhiệm. Trách nhiệm giữ gìn, phát triển, và truyền tiếp tinh thần 30/4 cho thế hệ tương lai.
Việt Nam – đất nước nhỏ bé nhưng vĩ đại.
Việt Nam – ký ức hào hùng và khát vọng không ngừng.
Việt Nam – mãi mãi là bản trường ca bất tận của niềm tin và chiến thắng.